Lâm Thúy Hoa nhìn thấy An Ninh như vậy, bụng đầy tức giận mà không biết phải làm sao.
Bà ấy đặt bát lên bàn, vẫn không nhịn được mà nói: “Một cô gái nhỏ như con, dù giỏi đến mấy cũng chỉ là một mình, buổi tối lên núi nguy hiểm lắm, con cần mẹ nói nữa không?”
“Không cần.”
An Ninh ngồi thẳng, ngoan ngoãn lắc đầu.
“Ăn cơm đi.”
Lâm Thúy Hoa thực sự không biết phải nói gì với An Ninh.
Một cô gái nhỏ, nói sâu quá sợ cô để bụng, không nói lại sợ cô không nhớ lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT