Trong lúc luyện tập với Giang Hạ, mồm mép của An Ninh càng lanh lợi hơn.
Lúc này An Quốc Minh vừa mới trở về, dưới áp lực lớn ăn hết bát mì, đối diện là An Tam Thành, không nói một lời nhưng cũng không rời mắt khỏi anh ấy.
An Quốc Minh uống ngụm mì cuối cùng, cẩn thận đặt bát xuống.
“Ba, ba đừng nhìn con như vậy, con sợ.”
An Quốc Minh thật sự sợ hãi!
An Tam Thành ở trong lòng anh ấy luôn có địa vị rất cao.
“Sợ thì tốt, biết sợ thì có nghĩa là còn có thứ để quan tâm, hai bộ xương của ba mẹ đã già rồi, vẫn đáng để con nhớ tới cũng xem như sống không hề uổng phí rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT