An Tam Thành vừa tự hào vừa buồn bã nói, lúc đó khổ như vậy nhưng bọn họ lại không lấy ra.
“Con gái, bây giờ tốt rồi, những thứ này đã có thể sử dụng, con cầm lấy đi nhận thầu núi đi.”
An Ninh không nói gì, chỉ lật ra xem lại một lần nữa, sau khi nhìn thấy một số thứ bên dưới, cô lấy ra một viên đá quý màu xanh.
Một viên đá quý màu xanh có kích thước bằng quả trứng bồ câu có thể lấp lánh ngay cả trong góc tối.
“Ba, thứ này là gì vậy?”
“Cái này gọi là ngọc bích, cụ thể thì ba cũng không biết.”
“Có đáng giá không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT