Mặc dù chỉ là hai phương án đơn giản, thế nhưng Bùi viện trưởng lại khá là động lòng, học trò nghèo khó trong học viên không phải là số ít, mặc dù Học phủ có thể cung cấp một vài chuyện vặt để làm nhưng cũng rất có hạn, hơn nữa học viện cũng không có mục chi dành riêng cho chuyện này, đều là do tiết kiệm từ những chi phí khác mà ra, bởi vậy nên số tiền có thể phát cho những học trò đó thật sự rất ít, vì vậy nên trong viện có không ít học trò phải mặc y phục đầy mảnh vá mà không có tiền để mua cái mới.
Ngoài ra thì học viện cũng không có học bổng, dù rằng học viện vẫn luôn muốn thưởng cho những học trò ưu tú một ít phần thưởng nhưng mà tài chính lại quá ngặt nghèo, nên cũng đành thưởng một ít vào cuối mỗi năm học mà thôi, mục chi dành riêng cho thưởng quả thực là không có.
Chỉ là nhiều chuyện cụ thể viện trưởng cần phải thương nghị với những quản lý khác của Học phủ mới được, ông cũng không đưa ra câu trả lời ngay, mà là hỏi nơi đặt chân của Đường Dịch, xong nói nếu có tin tức gì sẽ tìm đến hắn.
Đường Dịch cũng không gấp gáp, cung kính tạ ơn xong rồi quay về, còn Đoạn Vân Phi ở lại học viện, viện trưởng quý hắn là thiếu niên có tài nên có ý định bồi dưỡng, bắt đầu từ mai liền phải đi theo các học trưởng học tập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT