Lâm Nhạc Vu không chút tự tin hỏi: “Anh có phải muốn chia tay không?”
Ở bên một người bệnh mắc bệnh tâm thần nghiêm trọng như vậy sẽ có rất nhiều phiền phức. Không chỉ phải luôn chú ý đến tình trạng của cậu, còn phải xem lúc cậu phát bệnh có làm ra hành vi tự làm hại mình không, càng phải luôn đề phòng cậu sẽ bị kích động mà bạo lực với người bên cạnh. Thẩm Nghiên Thần mỗi ngày đều rất bận, bận đến mức có khi còn không thể ngủ ngon.
Lâm Nhạc Vu không hy vọng anh lại phải dùng thời gian nghỉ ngơi quý báu của mình để lo lắng cho cậu. Nhưng cậu cũng không nỡ buông tay, thật mâu thuẫn. Lý trí mách bảo cậu không nên như vậy, nhưng nhìn Thẩm Nghiên Thần từ Tây Nham đến, cậu lại không còn chút lý trí nào.
Cậu không muốn chia tay với anh, nhưng nếu Thẩm Nghiên Thần muốn, cậu nhất định sẽ không chút do dự quay người rời đi. Hai ngày, họ chỉ ở bên nhau hai ngày, Lâm Nhạc Vu đã rất mãn nguyện. Thẩm Nghiên Thần không trả lời cậu. Lâm Nhạc Vu buông bàn tay sớm đã nắm chặt ra, muốn tìm chút việc gì đó để làm, nên cậu đi thu dọn bàn, xếp những bản vẽ ngay ngắn sang một bên, rồi lại muốn đi thu dọn chiếc túi đặt trên sô pha.
Cậu cúi người xuống, phát hiện dây đeo vai trái của túi bị Thẩm Nghiên Thần đè lên. Lâm Nhạc Vu khó khăn mở miệng: “Dậy đi.”
Thẩm Nghiên Thần nắm lấy cổ tay cậu kéo mạnh xuống, Lâm Nhạc Vu không phòng bị, không chống đỡ được, cả người nặng nề ngã vào người anh. K
hông biết có phải bị va đau không, Lâm Nhạc Vu thấy hốc mắt anh đỏ hoe. Lâm Nhạc Vu định ngồi dậy, Thẩm Nghiên Thần lại không cho cậu cơ hội này, nắm rất chặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT