Mấy ngày sau đó, Lâm Nhạc Vu nhốt mình trong phòng khách sạn để sửa đi sửa lại bản thảo, cơm nước đều gọi dịch vụ phòng.
Khi sửa đến bản thảo thứ ba, cậu lật lại những bản phác thảo trước đó trong túi, mười hai tờ lại thiếu mất một tờ. Cậu đổ hết đồ trong túi ra tìm kiếm khắp nơi, mới phát hiện bản thảo chương 13 đã biến mất.
Tờ bản thảo thiết kế cổ tay áo thược dược đó có lẽ đã bị rơi ở quán cà phê. Nghĩ vậy, cậu lấy điện thoại ra gọi cho Mặc Khâu, số điện thoại đã lưu từ trước.
Sau khi giải thích tình hình, Mặc Khâu tìm ở quán cà phê nửa tiếng rồi gọi lại cho cậu, nói là bản thảo bị rơi dưới ghế sô pha, lát nữa sẽ nhờ người mang qua.
Nhận được câu trả lời này, Lâm Nhạc Vu cũng yên tâm vùi đầu sửa tiếp bản thảo. Không biết qua bao lâu, cậu sửa đến mức hơi mệt mỏi, sổ vẽ xé hết tờ này đến tờ khác, trên mặt đất rơi đầy giấy.
Cậu ngồi bên cửa sổ sát đất, lại xé một tờ giấy vẽ nữa, vo tròn rồi ném đi. Thời gian càng trôi qua, cậu càng khó tĩnh tâm suy nghĩ chi tiết, sửa thế nào cũng không vừa ý. Cuốn sổ vẽ dày cộp chỉ còn lại vài tờ, cậu càng thêm sốt ruột.
“Đinh linh ——”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play