Lâm Nhạc Vu đặt bát cơm xuống, cố gắng nói thật rõ ràng: “Con ở Nhất Trung rất ổn, có thể tự chăm sóc bản thân được mà bố mẹ, hơn nữa con đã có trường đại học muốn vào ở đây rồi, cũng đã hẹn với người ta cả rồi, bố mẹ không cần lo lắng cho con đâu.”
Mấy người trên bàn ăn đều lặng lẽ nhìn cậu. Dì Diêu dạo này bận túi bụi, còn chẳng mấy khi về nhà, tất cả đều ở công ty để tiếp nhận các dự án nước ngoài, những chuyện này cậu đều biết. Lúc này, cả gia đình họ ra nước ngoài phát triển sẽ là thời cơ tốt nhất, nhưng cậu không muốn đi.
Một năm trước không muốn đi là vì cậu sợ đi rồi sẽ không bao giờ trở về, sẽ không còn được gặp lại Thẩm Nghiên Thần, nhưng hiện tại lý do cậu không muốn đi vẫn là điều đó.
Cho dù cậu biết điện thoại của mình bị chặn số, cậu cũng chẳng nghĩ đến chuyện ra nước ngoài.
Trên bàn ăn im lặng rất lâu, không khí căng thẳng và ngột ngạt. Ai nấy đều đang cân nhắc từng câu chữ, sợ giọng điệu quá mức sẽ khiến Lâm Nhạc Vu giận, nhưng lại sợ giọng điệu quá bình thản sẽ khiến cậu cảm thấy họ không quan tâm mình.
Những tâm tư giằng xé như vậy cứ lặp đi lặp lại, khiến người ta nghẹt thở đến sắp không thở nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT