Thang máy từ từ đi lên, khi con số dừng lại ở tầng 5, Thẩm Nghiên Thần mạnh mẽ kéo Lâm Nhạc Vu quẹt thẻ vào phòng. Suốt quãng đường này, cảm giác tức ngực từng cơn truyền đến từ cơ thể Lâm Nhạc Vu khiến cậu muốn trốn chạy. Cho đến khi cửa phòng bị khóa lại, rèm cửa được kéo kín, cả căn phòng chìm trong bóng tối, anh ép cậu vào sau cánh cửa.
"Cậu một mình đến Tây Nham à?" Thẩm Nghiên Thần hỏi cậu.
Lâm Nhạc Vu cảm thấy cả người khó chịu vô cùng, nhưng lại không có cách nào diễn tả được, cậu sợ Thẩm Nghiên Thần sẽ cảm thấy cậu làm màu. Thế nên chỉ có thể lại một lần nữa nói dối để che giấu sự hoảng loạn trong lòng.
"Không phải."
Trong bóng tối, Lâm Nhạc Vu có thể ngửi thấy từng luồng hương thơm thoang thoảng. Cậu quá giỏi nói dối, thậm chí những lời cậu nói ra Thẩm Nghiên Thần đều phải cân nhắc xem câu nào là thật, câu nào là giả. Hai người giữ khoảng cách, Thẩm Nghiên Thần cắm thẻ phòng vào nguồn điện:
"Vậy cậu đi cùng ai?"
Cả căn phòng rất sạch sẽ, trên bàn ở ban công đặt mấy quyển sách bài tập, trên đó còn có một lõi bút bi đã hết mực. Những cảm xúc bất an, bực bội bên ngoài từ từ tan biến. Lâm Nhạc Vu nhận ra, dường như chỉ khi ở cùng một mái nhà với Thẩm Nghiên Thần, xung quanh không có người lạ, chỉ có hai người họ, những cảm xúc tiêu cực đó đều sẽ được xoa dịu. Lâm Nhạc Vu cố tình lảng tránh vấn đề này. Sau khi những cảm xúc khó hiểu đó lắng xuống, cậu chuyển chủ đề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT