Tiếng chuông báo hết giờ tự học vang lên. Lâm Nhạc Vu dừng bút nhìn người trong bức vẽ. Sống mũi cao thẳng, đường viền hàm dưới rõ ràng, một tác phẩm rất vừa ý, chỉ là người trong tranh mày chau mắt cụp, có vẻ không vui cho lắm. Cậu xé tờ giấy vẽ đó xuống, gấp lại rồi cất vào cặp. Thẩm Nghiên Thần có lẽ vẫn còn đang giận, tự mình thu dọn đồ đạc rồi ra khỏi lớp học. Trên đường về phòng ngủ, Lâm Nhạc Vu cứ lẩm nhẩm trong đầu, lát nữa gặp Thẩm Nghiên Thần thì nên nói thế nào.
"Xin lỗi, chuyện buổi chiều tôi không cố ý."
Lâm Nhạc Vu cảm thấy quá cứng nhắc, bèn lắc đầu phủ định, tiếp tục nghĩ.
"Tuy buổi chiều tôi hơi kích động, nhưng cậu cũng có lỗi."
Nói xong, Lâm Nhạc Vu lại cảm thấy đây không giống xin lỗi, mà giống như đang trốn tránh trách nhiệm hơn.
"Buổi chiều tôi không nên đẩy cậu, cũng không nên nói những lời đó, thật sự xin lỗi, có thể tha thứ cho tôi không?"
Lâm Nhạc Vu cảm thấy câu này ngớ ngẩn kinh khủng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT