Còn bên kia, Phương Ấu San lại có chút tức giận.
“Tưởng Thành Huân, anh đang giở trò gì thế hả?”
Cô chỉ vào chiếc sơ mi anh vừa thay, trên cổ áo còn vương một dấu đỏ nhàn nhạt, nhìn kỹ lại rõ ràng là dấu môi của một người phụ nữ!
Từ khi quen biết, Phương Ấu San đã biết vị thái tử gia nhà Tinh Huy này là loại công tử đa tình, trăng hoa thành tật. Với kiểu đàn ông như vậy, cô ta luôn dùng chiêu “lạt mềm buộc chặt” để đối phó, khiến Tưởng Thành Huân lúc nào cũng lấn cấn trong lòng, vừa thèm khát vừa không có được, như thế mới có thể khiến anh từ từ thu lại tính đào hoa, ngoan ngoãn bị cô ta trói vào lòng.
Cô ta thấy anh vì mình mà liên tục phá lệ, đương nhiên rất đắc ý, còn hào phóng cho phép anh qua lại với mấy cô gái khác có cô ta ở đây làm đối chiếu, những người khác chẳng khác gì nền phụ tôn vinh cô ta, khiến cô ta càng thêm nổi bật trong mắt hắn. Sao cô ta lại không làm chứ?
Nhưng lần này thì quá đáng thật!
Ra ngoài trăng gió cũng được đi, ít ra cũng phải xóa sạch dấu vết chứ, để nguyên cái dấu môi này về là cố ý để cô ta thấy sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT