Thiệu Thanh Hòa cũng từng có không ít mối quan hệ kiểu “gặp dịp thì chơi”, nhưng rốt cuộc hắn ta không thể nào tự nhiên, thản nhiên như Lâm Lang. Miệng thì nói thích, tỏ ra vô tư như thể không có gì ràng buộc, nhưng thực ra, cô đã ngấm ngầm đào sẵn cái bẫy, đứng đó mỉm cười xem người ta từng bước từng bước sa chân.
Ở một khía cạnh nào đó, hắn ta thua kém Lâm Lang.
Thiệu Thanh Hòa từng nghĩ đến chuyện hành hạ, cầm giữ cô, chỉ duy nhất không nghĩ đến chuyện thật sự sát hại cô.
“Cô và người bên Tôn gia xem ra có quan hệ tốt thật đấy.” Khuôn mặt thanh tú của Thiệu Thanh Hòa hiện lên ý cười châm biếm. “Không, phải nói là, thủ đoạn của cô quá cao tay, có thể biến một con hổ dữ huấn luyện thành chó săn trong nhà, ngoan ngoãn nằm dưới chân cô vẫy đuôi lấy lòng.”
Lâm Lang mỉm cười, ánh mắt sâu xa: “Vậy anh muốn nói gì?”
Là nam chính thì tất nhiên khí vận trời cho, bản lĩnh cũng chẳng thể thấp kém được, cô cũng không ngạc nhiên khi hắn biết.
“Tôi muốn nói là...” Thiếu niên hơi cúi đầu, ghé sát tai cô: “Hắn đến không kịp đâu, cái gọi là ‘nghi thức long trọng nhất’ của cô, cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.” Hắn giơ khẩu súng trong tay lên, từ phía sau lưng cô chậm rãi trượt lên trước, rõ ràng mang theo ý trêu chọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play