“Chim hoàng yến à…”
Gương mặt cô dần dãn ra, như dãy núi xanh thẳm vừa được ánh trăng xuyên qua làn mây. Lâm Lang nhìn anh: “Vậy tiên sin có biết, chim hoàng yến còn được gọi là phù dung không?”
Vinh tiên sinh giữ nét mặt trầm tĩnh, không trả lời.
“Vài hôm trước, tiên sinh còn tìm giúp em mấy quyển sách cũ lạ lùng ấy.”
Cô bất chợt nhắc tới một chuyện: “Trong đó có một đoạn khiến em đọc xong rất vui.”
Giọng cô nhẹ nhàng vang lên: “Phù dung thường mọc bên hồ, gần nước là tốt nhất. Nếu tìm đúng nơi, chúng tuyệt không bị lãng phí.” Giọng cô càng dịu hơn, “Em còn nhớ lúc đó tiên sinh từng cười bảo: Nếu Lâm Lang là phù dung, anh sẽ đào cho em một cái ao thật sâu, không ban phát nước cho mọi người, cũng không để chảy ra biển rộng, chỉ để em yên tĩnh soi bóng, ngắm ánh sáng mùa hạ.”
Giọt nước mắt kìm nén hồi lâu cuối cùng cũng rơi xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play