“Buông cô ấy ra.”
Vinh tiên sinh khàn giọng, lông mày nhíu chặt rồi giãn ra, như thể chỉ trong tích tắc đã đưa ra quyết định gì đó.
Thiệu Thanh Hòa khựng lại, từ tốn ngẩng đầu nhìn anh.
Vinh tiên sinh trấn tĩnh nhìn thẳng hắn, không hề hoảng loạn: “Thiệu Thanh Hòa, tôi biết cậu là người có dã tâm. Lúc nhỏ gặp biến cố, khiến cậu không cam tâm sống dưới người khác. Tôi hiểu, vì tôi cũng từng trải qua những ngày khốn cùng như vậy. Nhưng đồng thời, tôi biết trong lòng cậu vẫn còn chút thiện lương. Nếu không, cậu đã chẳng đem Lâm Lang giao cho tôi trước một bước.”
Anh cẩn trọng chọn từ, cố gắng không kích động đối phương, vừa nói vừa chậm rãi bước tới, ra vẻ như vô tình: “Cậu muốn bảo vệ cô ấy, đúng không? Trong chuyện năm xưa của ba cậu, nhà họ Thi cũng không hoàn toàn vô tội. Nếu tôi đoán không lầm, Lâm Lang cũng nằm trong danh sách những người cậu muốn trả thù. Ban đầu cậu giận cá chém thớt lên cô ấy, tìm cách gài bẫy cô ấy, nhưng cuối cùng lại không nỡ ra tay.”
Khi Vinh tiên sinh vừa mới xác định rõ tình cảm của mình, anh đã cho người điều tra kỹ càng mọi khúc mắc giữa hai người.
“Cậu để cô ấy ở bên tôi, một phần vì sức khỏe mình không còn như trước, không chắc có thể bảo vệ được cô ấy. Phần khác, cậu biết con đường cậu sắp đi là con đường đẫm máu, nếu cô ấy theo cậu, sẽ không tránh khỏi bị truy sát, phải sống những ngày tháng thấp thỏm lo sợ.” Vinh tiên sinh chậm rãi nói tiếp, “Dù không phải yêu đương nam nữ, nhưng cậu rất trân trọng cô ấy. Nếu không, sao cậu lại có thể, vào lúc khó khăn đến mức ăn còn không đủ, vẫn chừa lại một khoản để mua thuốc dán chống tê cóng cho cô ấy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT