Nửa giờ sau, điện thoại của Khúc Cẩm Văn reo lên.
Ánh mắt hắn vốn lặng như nước đột nhiên lóe sáng, luống cuống tay chân lôi điện thoại từ trong túi ra.
Là Mạn Nhi.
Biểu cảm trên mặt Khúc Cẩm Văn lập tức đông cứng lại.
Hắn nghe máy.
Đầu dây bên kia là giọng trách móc, mang theo chút giận dỗi:
“Khúc Cẩm Văn, anh không biết xem giờ à? Giờ này đã gần hai giờ rồi, anh tính để em chết đói luôn đấy hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT