Tưởng Hạo biết chuyện xong liền lao đi tìm Diệp Mãn, giật lấy hộp văn phòng phẩm kia rồi ném vào thùng rác, còn nói mấy câu khó nghe đến mức không thể nghe nổi.
Hắn lúc đó chỉ là quá tức giận, nghĩ rằng Diệp Mãn dù sao cũng chẳng có nơi nào khác để đi…
Nhưng Diệp Mãn hôm đó đã bỏ đi thật rồi.
Cậu vốn dĩ cũng không định đi học, cậu không có thời gian, cậu còn có nợ phải trả. Nhưng Tưởng Hạo không biết điều đó.
Diệp Mãn từng nghĩ, nếu cậu nói ra hết sự thật, chắc Tưởng Hạo sẽ giận điên lên. Nhưng không ngờ đối phương chẳng biết vì sao lại chỉ lặng lẽ nói với cậu một câu “xin lỗi”.
Hệ thống nghe cậu kể lại đầu đuôi mọi chuyện thì nổi giận đùng đùng trong đầu cậu, Diệp Mãn thật sự không hiểu nó đang giận điều gì.
“Tưởng Hạo đúng là đồ ngốc, luôn bị tôi âm thầm xúi giục gây chuyện, hắn mới là cái đứa hay bị ăn đòn ở nhà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play