Lần này Lâm Dĩ Nhiên đến, vẫn mang theo một ít đồ ăn, nhưng so với lần trước đã thiếu đi một phần ba. Mọi người còn chưa kịp oán thán thì đã nghe anh nói một chuyện tuyệt vọng hơn.
"Các bạn học, hiện tại mưa quá lớn, toàn thành phố B từ tầng năm trở xuống đều bị ngập. Những người ở các tầng thấp về cơ bản đã được bố trí đến các khách sạn lớn và nhà trọ. Rất nhiều vật tư bị chìm dưới nước, không kịp vớt. Vì vậy, đồ ăn thức uống đều không đủ để phân phát."
Chưa đợi mọi người kịp phản ứng gì, anh đã nhíu mày nói tiếp.
"Mặt khác, vì mưa lớn và việc cắt điện luân phiên, trong thành phố và ngoại ô đã xảy ra nhiều vụ đập phá cướp bóc. Càng có rất nhiều người đi trộm vật tư. Mặc dù bộ đội đã phái người trấn áp, thu gom vật tư, nhưng vẫn như muối bỏ biển. Cho nên, số vật tư lần này tôi mang đến đã là những gì cuối cùng tôi có thể cung cấp với tư cách cá nhân."
Lập tức có người bất mãn, la hét.
"Dựa vào cái gì chứ, anh là hội trưởng Hội Sinh viên phải có trách nhiệm!"
"Đúng! Chẳng lẽ hội trưởng Lâm không nỡ hả?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT