Nữ tử kia đã chuẩn bị kỹ càng, đột nhiên bị Khương Vân hỏi bất thình lình như vậy, nhất là cảm nhận được ánh mắt Khương Vân nhìn về phía mình ẩn chứa một cỗ áp lực, không để cho nàng hiểu rõ bản thân có nói sai điều gì hay không, chỉ có thể rụt rè lặp lại một lần: "Ta, ta nói, hy vọng chúng ta lần này có thể ra khỏi cái Luân Hồi này!"
"Luân Hồi!" Khương Vân trầm giọng nói: "Ngươi vì sao lại nghĩ đến việc nói ra câu này? Ngươi là lại có phát hiện gì sao?"
"Không có, không có!" Nữ tử vội vàng lắc đầu giải thích: "Tiền bối chẳng lẽ không cảm thấy được, chúng ta ở chỗ này, không ngừng lặp lại những việc đã trải qua, tựa như là từng lần Luân Hồi sao?"
"Mỗi một lần chúng ta tới đến điểm khởi đầu này, liền giống như là một lần Luân Hồi bắt đầu."
"Mà cái Luân Hồi này lại phảng phất vô cùng vô tận, vây khốn chúng ta, sở dĩ ta hy vọng, chúng ta lần này có thể nhờ tiền bối giúp đỡ mà ra khỏi cái Luân Hồi không ngừng lặp lại này."
Nữ tử nói xong, cúi đầu, căn bản không dám đối mặt với ánh mắt Khương Vân, hiển nhiên là lo lắng cho mình câu nào đó có thể khiến Khương Vân không vui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play