Đối mặt với ánh mắt Khương Vân nhìn mình chằm chằm, Liễu Như Hạ lập tức mặt đỏ lên, vội vàng buông lỏng hai tay đang đỡ Khương Vân.
Thậm chí, nàng còn lùi về sau một bước, kéo ra khoảng cách với Khương Vân, có chút luống cuống tay chân nói: "Tiền bối, ta, ta là nhất thời cấp bách mới... Ta không phải cố ý."
Trong suy nghĩ của Liễu Như Hạ, Khương Vân đây là trách cứ mình không nên dùng tay chạm vào thân thể hắn, cho nên mở miệng xin lỗi.
Nhưng Khương Vân sau khi đứng vững thân thể, ngay cả vết máu ở khóe miệng cũng không kịp lau, lắc đầu nói: "Liễu cô nương, ta không có ý đó."
"Vừa rồi khi ngươi đỡ ta trong khoảnh khắc, ta dường như cảm giác được, lực cản trong bóng tối, đột nhiên biến mất không hiểu."
"Cho nên, ngươi có thể đỡ lại cánh tay ta, ta thử lại lần nữa xem."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT