Ngu Ý kéo xúc tu của chàng, nhéo lấy làn váy mà ra sức xoa sát, đến khi đầu xúc tu mềm mại đỏ bừng nóng lên.
Tiết Trầm Cảnh đau đến rên rỉ, giấu những xúc tu còn lại ra sau lưng, vô tội nói: “A Ý, nàng bây giờ có sát cũng muộn rồi, đầu xúc tu có rất nhiều giác quan, tương thông với ngũ quan của ta. Ta sớm đã biết mùi vị của nàng thế nào rồi, trên giường này đều là hương vị của nàng.”
Ngu Ý liếc nhìn vệt ướt trên đệm giường, mặt đỏ tai hồng ôm lấy đầu, có chút muốn nhảy xuống biển.
Nàng chưa bao giờ mất kiểm soát đến mức này. Tiết Trầm Cảnh rõ ràng trông rất giống người, nhưng lại đầy những tập tính của động vật, vụng về trong chuyện hành sự, đôi khi thậm chí cần nàng chỉ dẫn mới biết phải làm thế nào.
Nhưng chàng học rất nhanh, còn có thể suy một ra ba. Khi hai người thân mật ôm nhau, xúc tu của Tiết Trầm Cảnh gần như bò khắp toàn thân nàng, linh hoạt hơn cả ngón tay chàng.
Ban đầu Ngu Ý còn giữ được vài phần thanh tỉnh, sau đó thì hồn bay phách lạc, cũng không biết mình đã được ôm từ ghế mây vào nhà như thế nào, chỉ có thể cảm nhận được những xúc tu mấp máy quấn quanh người.
Nàng không nói cho chàng biết tiếp theo nên làm gì, Tiết Trầm Cảnh liền chỉ biết cọ sát trên người nàng, hôn môi nàng không biết chán, mút đến trên dưới đều tê dại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play