Có tiếng chuông nặng nề mơ hồ văng vẳng, trên người Tiết Trầm Cảnh lập tức truyền đến cơn đau nhức như xé rách, nhưng chàng hồn nhiên không màng, gần như có chút vội vã mà muốn tuyên dương sự chiếm hữu của mình trước mặt Tiết Minh Uyên.
Tựa như một người trắng tay, cuối cùng cũng chạm đến bảo tàng thuộc về mình, cần phải cắm lên người nàng tất cả những lá cờ thuộc về chàng, đánh dấu từng nơi, dựng lên toàn thân gai nhọn, đuổi đi mỗi kẻ dám mơ ước nàng.
Nhưng dù là như vậy, chàng vẫn không hề cảm thấy an tâm.
Ngu Ý lựa chọn chàng, nàng giữa chàng và ca ca đã lựa chọn chàng. Điều này đối với Tiết Trầm Cảnh mà nói, chẳng khác nào nằm mơ, niềm vui sướng tột cùng xông lên trong lòng chàng, làm chàng đầu váng mắt hoa, trong đầu dường như liên tục bắn pháo hoa, cảm giác linh hồn đều sắp hòa tan.
Nếu có thể hòa tan, vậy thì thật tốt quá, có thể cùng nàng hòa tan vào nhau, mãi mãi hai mà một.
“A Ý, sao trên người nàng lại có nhiều điện như vậy, chỉ cần chạm vào nàng, ta liền toàn thân đều tê dại.” Tiết Trầm Cảnh đã bắt đầu nói năng lộn xộn.
Ngu Ý cuối cùng cũng tìm được một chút cơ hội thở dốc từ nụ hôn của chàng, sự kích thích sát kề của thần thức làm nàng không kìm được run rẩy, cả người cũng đang bị điện giật, “Huynh buông ta ra, trước buông ta ra.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT