Ngu Ý tỉnh giấc, trong phòng vẫn tối om.
Nàng đứng dậy thắp nến, nhìn thoáng qua đồng hồ nước trên bàn, giờ Thìn đã qua nửa.
Cửa sổ của ngôi nhà này được làm bằng ngói sáng, dùng vỏ trai mài thành những mảnh mỏng như tờ giấy, từng mảnh từng mảnh dán trên song cửa sổ, tạo ra một thứ ánh sáng ngọc trai.
Mặc dù ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ, cũng có thể hóa thành sương mù lấp lánh trên mặt đất. Hiện tại trong phòng chỉ thắp một cây nến, cũng có thể dưới sự phản chiếu của ngói sáng bốn phía mà tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ, chiếu sáng cả căn nhà.
Ngu Ý khoác áo choàng đẩy nhẹ cửa sổ, bên ngoài ánh mặt trời ảm đạm, mây mù bao phủ bầu trời, nàng mang lôi linh căn, cảm giác nhạy bén với khí điện lôi tự do trong không khí, xem ra trận mưa lớn đêm qua vẫn chưa làm tiêu hao hết lôi điện trong tầng mây.
"Lương Châu, Lương Châu..." Ngu Ý vuốt cằm lẩm bẩm, bỗng nhiên mắt sáng lên, có chút vui vẻ nói: “Thì ra là nơi này.”
Nàng nhớ lại từng đọc được ghi chép trong phong cảnh lục, sách nói Lương Châu là một thành trì ven biển, cách Lương Châu ba mươi dặm có một hòn đảo hải triều trên đó có một Thăng Tiên Đài, đã từng có một vị đại năng tại đây độ kiếp phi thăng, khiến Thiên môn mở rộng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play