“Không cần, không cần, không cần đồng ý hắn! Cầu xin nàng, không cần đồng ý hắn.”
Tiết Trầm Cảnh nhìn tấm bia thề kia, nhưng bất luận hắn giãy giụa thế nào, cầu xin thế nào, người bên ngoài cũng không nghe thấy tiếng chàng. Chàng và Tiết Minh Uyên đã hoán đổi vị trí hoàn toàn, Ngu Ý hiện tại chỉ có thể nhìn thấy Tiết Minh Uyên, và chỉ có thể nghe thấy Tiết Minh Uyên nói chuyện.
Nàng sẽ bị Tiết Minh Uyên mê hoặc.
Vô Già Lâu tạm dừng kinh doanh, những thương nhân bình thường bên ngoài không có điều kiện để chế biến đá bào như vậy, trừ phi là đi thành phố lớn phồn hoa, dù sao ở Phụng Thịnh huyện thì không có bán bánh sữa đá bào.
Ngu Ý thuộc về Lôi Hỏa song linh căn, cũng không biết thuật pháp hệ băng, cũng khó có thể phục chế ra được, cho nên Tiết Minh Uyên tạm thời là không ăn được.
"Đáng tiếc, nếu huynh nói sớm một chút, ta đã thu thập hết những băng tinh rơi xuống từ người huynh, đi làm cho huỳnh một phần rồi." Ngu Ý nói.
Tiết Minh Uyên cúi đầu nhìn xuống người mình, khi khí lạnh trong cơ thể y bị đẩy ra, thân thể ấm áp trở lại, sương lạnh ngưng tụ trên quần áo cũng tan hết, y sờ sờ tay áo, vẻ mặt tiếc nuối nói: “Quả thật rất đáng tiếc, thật sự không còn một chút nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play