Suốt nửa đêm ồn ào, đến khi chân trời mơ hồ rạng đông như bụng cá trắng, Đỗ gia mới dần dần trở lại bình yên.
Triệu Chi miễn cưỡng chìm vào giấc ngủ, bà Lý vẫn luôn canh giữ bên giường con gái, tạm thời không để ý đến Ngu Ý. Cô nương kia rời đi lúc nào, bà cũng không hay biết.
Nhưng trên thực tế, Ngu Ý hiện đang đứng ngay cạnh bà, khẽ cúi người, vô cùng cẩn trọng bóp một sợi linh lực, lần nữa thăm dò bụng dưới của Triệu Chi.
Đứa bé trong bụng Triệu Chi phát triển rất tốt, thậm chí còn tốt hơn so với thai nhi bình thường, gần ba tháng đã hoàn toàn hình thành dáng người, tứ chi mảnh khảnh mọc ra từ cơ thể, lông mày ngũ quan cũng nhìn rõ, đúng là một bé trai.
Chỉ là cơ thể nó phát triển tốt, nhưng hồn phách vẫn chưa đầy đủ, chỉ có một hồn hai phách. Đó chính là hồn phách mà Đỗ Nhược còn thiếu.
Ngu Ý từ mép giường lui về bên cạnh Tiết Trầm Cảnh, nghi hoặc nói: “Có phải điều này có nghĩa là, chờ Triệu Chi mang thai đủ tháng, hồn phách của Đỗ Nhược sẽ bị rút cạn, một lần nữa biến thành một bé trai, rồi được Triệu Chi sinh ra?”
Tiết Trầm Cảnh gật đầu: “Chắc là thế.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play