Sau khi vòng hoa được đeo vào, Tiết Trầm Cảnh ép xương tay sai vị trí, trong chớp mắt đã khôi phục lại như cũ, cứ như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Chàng cũng không để ý vòng hoa siết chặt cổ tay, ngược lại, chàng rất thích cảm giác bị trói chặt này.
Giống như bị người ta nắm chặt trong tay.
Chàng nâng tay, xoay cổ tay dưới ánh mặt trời, nghiêm túc và tỉ mỉ thưởng thức vòng hoa đang đeo trên cổ tay, chỉ cảm thấy nó hiện giờ lại càng đẹp hơn một chút.
Lông mi Tiết Trầm Cảnh được phủ một lớp ánh chiều tà vàng óng, đuôi mắt cong lên một đường tuyệt đẹp, nụ cười vui sướng tràn ra từ đáy mắt. Khoảnh khắc này, chàng vui vẻ đến mức quên mất phải đeo lên mặt nạ của Tiết Minh Uyên.
Ánh mắt Ngu Ý lướt qua cây hoa quế, cuối cùng vẫn bị chàng thu hút. Chỉ cần đeo một chiếc vòng hoa nhỏ không vừa tay mà đã vui vẻ đến vậy sao?
Tiết Trầm Cảnh toàn thân được phủ ráng màu sắp tan hết, quay đầu nhìn lại, cười nói: “Cái này, ta là của nàng.”
Nghe lời này, độ ấm trong mắt Ngu Ý liền cùng ráng màu tan biến trên chân trời mà tắt lịm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT