Chàng đi được nửa đường lại vòng ngược trở lại, thò tay vào trong tay áo móc ra một nắm đậu đen nhỏ, rải một vòng quanh khí lâu nơi Ngu Ý đang ở.
Những hạt đậu đen rơi xuống đất, hóa thành từng con tiểu hắc trùng lúc nhúc. Có con chui xuống đất, có con ẩn mình sau cành lá, rất nhanh biến mất giữa không gian. Những ống kính côn trùng hầu như đã thu nhận được mọi góc của khí lâu này. Tiết Trầm Cảnh lúc này mới cảm thấy hài lòng.
Cho dù độ thiện cảm của Ngu Ý đối với Tiết Minh Uyên có tăng trưởng đến mức nào, thậm chí cuối cùng có yêu đi chăng nữa, chỉ cần sức mạnh của chàng vẫn mạnh hơn Tiết Minh Uyên, hắn có thể vĩnh viễn khóa hắn trong lòng mình.
Sau này xuất hiện trước mặt nàng, sẽ chỉ là chàng, Tiết Trầm Cảnh.
Nàng nhìn gương mặt này, dù trong lòng nghĩ đến Tiết Minh Uyên, dù nàng có khao khát hắn đến mấy, mong được ở bên hắn đến mấy, nhưng thực tế, nàng cũng chỉ có thể đối diện với chàng, Tiết Trầm Cảnh.
Cũng giống như cha mẹ chàng, có lẽ sẽ khóc lóc cầu xin chàng, xin chànb cho ca ca ra ngoài một lát, để họ được nhìn thấy ca ca.
À, gương mặt nàng thật đẹp, làn da trắng nõn, đôi mắt mày xinh xắn, hàng mi dày và dài. Màu môi nàng như thể sinh ra đã thoa son, khóe môi còn có một nốt ruồi nhỏ xinh xắn. Nàng cười lên thì ngọt ngào, khóc lên cũng nhất định rất đẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT