Hai chữ “mang thai” giống như một đòn cảnh tỉnh, lập tức gõ cho Ngu Ý hoàn toàn tỉnh táo. Nàng vội vàng ném viên đan trắng trong tay đi, giống như vứt bỏ một củ khoai lang nóng bỏng.
Viên đan trắng “ục ục” lăn trên mặt đất, vỡ thành mấy mảnh, ngọn lửa vàng kim bên trong nhảy ra, giữa ánh lửa trồi lên một hồn phách nửa trong suốt.
Hồn phách này cao hơn bảy thước, đội ngọc quan mặc áo bào rộng, chính là thân thể một nam tử trưởng thành, đôi mắt hẹp dài rũ xuống khi nhìn thì uy thế rất nặng, hiển nhiên có địa vị bất phàm ở Cơ gia.
Ánh mắt lạnh lẽo của hắn ta quét về phía Ngu Ý, lạnh lùng nói: “Làm càn! Là kẻ phương nào dám vứt bỏ thai nguyên của bổn tọa lung tung?”
“Thai nguyên? Ta thấy ngươi giống cái nhau thai thì có!” Ngu Ý thiếu chút nữa thì vui mừng làm nương, đúng lúc đang giận dữ, thanh diễm và lôi quang đan xen trên thân kiếm trúc trong tay nàng, ầm ầm hướng về phía viên đan trắng vỡ vụn kia chém tới.
“Tưởng hù ta làm nương ngươi đúng không? Lão nương bây giờ sẽ hảo hảo dạy dỗ ngươi một chút!” Ngu Ý giận dữ cực độ, kiếm quang gào thét bay ra trong tay nàng, giữa thanh diễm mơ hồ hiện lên hình dáng một con tiên hạc, quấn quanh tia lửa điện xông thẳng về phía hồn phách giữa không trung kia.
Ngu Ý chưa hoàn toàn triệu hồi kiếm linh tiên hạc sư phụ để lại, nhưng cũng mượn dùng một chút lực lượng kiếm linh, một kiếm này không sai biệt lắm đã gần đạt tới tu vi Nguyên Anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT