Tiết Trầm Cảnh được ngón tay nàng làm sạch linh lực toàn thân, cảm thấy dễ chịu hơn hẳn, càng không có xương cốt mà muốn tiếp tục nằm ỳ trong chăn ấm áp.
Ngu Ý cũng không từ chối chàng, dù sao Tiết Trầm Cảnh sau khi được làm sạch mềm mại múp míp, ôm lên quả thật rất vừa tay, nàng lại mơ hồ ngủ thiếp đi.
Đứa bé trong lòng nghe thấy tiếng hô hấp dài đều đặn của nàng, lông mi run run một chút, rồi lại mở mắt ra. Đôi mắt như hút lấy ánh trăng xuyên qua cửa sổ, sáng lên một thứ ánh bạc u tối.
Tiết Trầm Cảnh nín thở, cẩn thận nhích người, mất hơn nửa ngày công sức mới xoay mình, nghiêng đầu gối lên cánh tay nàng. Chàng mượn ánh trăng, ánh mắt gần gũi chăm chú nhìn gương mặt này, tỉ mỉ ngắm nhìn mi mắt, chiếc mũi nhỏ nhắn và đôi môi đầy đặn của nàng.
Hơi thở của nàng phả vào mặt, ấm áp đọng lại trên làn da má, mang theo chút ngứa ngáy. Tiết Trầm Cảnh lại nhích gần hơn về phía nàng, gần đến mức chỉ cần chóp mũi của mình, chàng đã có thể ngửi thấy mùi hương trên người nàng khiến chàng quyến luyến.
Trong đầu có một cái tên sống động hiện ra, nhưng Tiết Trầm Cảnh cau mày, lại không tài nào nhớ nổi.
Hệ thống thấy chàng vò đầu bứt tai, tử tế nhỏ giọng nhắc nhở: “Chủ nhân, nàng ấy tên Ngu Ý.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play