Ngu Ý ngẩng đầu lên, hơi thở nóng bỏng của chàng quẩn quanh cổ, những nụ hôn vụn vặt đậu trên cần cổ khiến nàng có chút bất an.
Nàng giơ tay luồn vào mái tóc dài rối bù phía sau đầu chàng, nắm lấy chân tóc mà kéo ra sau, kéo cái vật thể mềm nhũn như động vật này ra khỏi người mình, hỏi: “Chàng muốn làm sao để phá vỡ cái niệm cảnh này?”
Tiết Trầm Cảnh ngửa đầu ra sau, mặt mày nhăn lại, đáng thương mà làu bàu: “Đau đau đau.”
Lực tay của Ngu Ý thoáng chốc buông lỏng, vẻ đáng thương giữa mày chàng lập tức hóa thành nụ cười đắc ý, chàng tiếp tục áp sát vào, dán về phía hơi thở có thể khiến chàng cảm thấy uất ức và thỏa mãn, thì thầm: “Bất kể là niệm cảnh nào, đều cần niệm lực để duy trì. Chỉ cần cắt đứt niệm lực kết thành cảnh này là được.”
Tiết Trầm Cảnh cũng không hề bị mê hoặc, ngược lại chàng rất tỉnh táo, tỉnh táo mà biết tất cả những điều này đều là giả, chỉ để chiều theo ý niệm bất bình đã từng của chàng. Khi chàng một mình lưu lạc bên ngoài, không chỉ một lần ảo tưởng rằng, nếu chàng một lần nữa trở về, phụ mẫu chàng sẽ có phản ứng như thế nào.
Trong tiềm thức, chàng khao khát họ cũng nhớ mình, sau bao năm xa cách nhìn thấy chàng sẽ kích động mà gọi tên chàng. Hệt như phản ứng của Tiết Hành Chỉ khi nhìn thấy chàng hôm nay.
Niệm cảnh này đã hoàn toàn thỏa mãn ý nghĩ hoang đường đó của chàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play