Đến tối, đã gần mười giờ nhưng Cưu Cưu vẫn không chịu ngủ, con bé nhất định phải đợi Tiểu Dã về. Tôi bế con đi quanh phòng sinh hoạt vài lần, vỗ nhẹ vào lưng con bé, nửa tiếng sau con bé đã tựa vào vai tôi ngủ thiếp đi, trên tay vẫn theo thói quen mà nắm con thỏ bông.

Tôi bế con bé vào phòng ngủ, đắp chăn, nhìn con bé một lúc rồi mới đi ra.

Tôi thấy quản gia vội vàng đi lên lầu, nói với tôi rằng thiếu gia về nhà trong tình trạng say rượu, đã ở nhà kính được 20 phút rồi.

Lâu lắm rồi tôi chưa nhìn thấy cậu ấy uống say, nhìn thấy dáng vẻ sợ sệt lo lắng của quản gia, trong lòng tôi có chút buồn cười. Nhưng tôi cũng phải xem xét đến tâm trạng của người già trong nhà, càng lớn tuổi thì người ta càng nhọc lòng bởi những điều nhỏ nhặt. Phó Dư Dã say, trong mắt ông chuyện này cũng nghiêm trọng như việc Cưu Cưu bị ngã trong vườn. Nhưng nào có đứa nhỏ nào lúc tập đi mà không bị té, nào có người trưởng thành nào chưa từng uống say. Chỉ là Tiểu Dã luôn bình tĩnh điềm đạm, cũng không nghiện rượu, nên thỉnh thoảng chuyện này xảy ra lại trở thành một sự kiện kinh thiên động địa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play