“Xin chào, Lạc Già, tôi là người chỉ đạo tạm thời của cô, Kouyou.”

Người phụ nữ trẻ tuổi đứng ở tầng 70 – nơi hai người đã hẹn gặp từ tối hôm qua – mỉm cười rạng rỡ, đưa tay về phía cô gái nhỏ xinh xắn, đáng yêu, tóc đen đang bước ra từ thang máy.

Cô ấy có dáng người cao gầy, mái tóc đỏ rực như lửa được tết thành một bím dài buông sau lưng, nhìn qua là kiểu phụ nữ mạnh mẽ, sắc sảo, mang dáng vẻ của một “chị đại” đầy khí chất.

Lạc Già lập tức bước ra khỏi thang máy, lễ phép bắt tay: “Chào cô, Kouyou đạo sư.”

“Cưng ngoan lắm, đừng khách sáo thế, cứ gọi tôi là Kouyou, hoặc Kouyou tỷ tỷ đều được.”

Kouyou mỉm cười, đôi mày lá liễu cong cong, cúi người nhẹ nhàng nhéo nhéo gương mặt trắng nõn mịn màng của cô.

“Chỗ chúng ta vốn ít người, hiếm khi có lính mới gia nhập, lại còn là hệ tinh lọc quý hiếm nữa, đều là người một nhà, có chuyện gì cứ tìm các tiền bối bất cứ lúc nào.”

Kouyou vừa dẫn Lạc Già đi dọc hành lang, vừa trò chuyện.

“Hiện tại, phía Nam Bạch Tháp chỗ này, cộng với tôi chỉ có hai người dẫn đường thôi, đều thuộc hệ khống chế. Một người khác gần đây đang dẫn đội ra ngoài thăm dò khu ô nhiễm, phải đợi anh ta về thì cô mới gặp được.”

Khóe miệng Kouyou nhếch lên: “Nhưng mà, hắn ta là loại lạnh lùng, nghiêm khắc, máu lạnh, không gặp cũng chẳng sao.”

Lạc Già nghe ra chút manh mối, nhưng thân là lính mới, cô lễ phép không hỏi nhiều. Ngược lại, cô bắt lấy một từ khóa khác, hơi ngập ngừng hỏi: “Kouyou tỷ tỷ, dẫn đường chỉ chia ra hệ khống chế và hệ tinh lọc thôi sao?”

“Đúng vậy.”

Có lẽ hôm qua Kouyou đã nghe trưởng quan Bill nói qua chút tình hình của Lạc Già, biết cô gần như không có kiến thức cơ bản, hoàn toàn là tờ giấy trắng.

Cô bèn giảm tốc độ bước đi, kiên nhẫn giải thích đơn giản lịch sử phát triển của lính gác và dẫn đường:

Nghe nói, vào thời kỳ phân hóa ban đầu, nhóm dẫn đường toàn bộ đều thuộc hệ tinh lọc, lúc đó còn chưa xuất hiện khái niệm hệ khống chế.

Dẫn đường hệ tinh lọc không hề có năng lực khống chế hay tấn công nào, chỉ có thể được bảo vệ bên trong Bạch Tháp, chuyên giúp nhóm lính gác trở về từ khu ô nhiễm thanh lọc bản thân, chưa bao giờ bước lên chiến trường.

Ở giai đoạn đó, dù nhóm dẫn đường là những người bảo vệ lính gác, rõ ràng ở địa vị cao, nhưng dẫn đường vẫn phải dựa vào lính gác mà sống, gần như chỉ là những bông hoa yếu đuối trong nhà kính.

Về sau, bỗng nhiên xuất hiện một vị hắc ám dẫn đường – à, chắc cô còn chưa biết hắc ám dẫn đường nghĩa là gì.

Bình thường, lính gác và dẫn đường đều sẽ dựa vào năng lực bản thân, từ thấp đến cao, phân thành cấp D cho đến SSS.

Giống như hắc ám lính gác là lính gác mạnh nhất, thì hắc ám dẫn đường chính là dẫn đường mạnh nhất, sở hữu sức mạnh tinh thần cực cao và thiên phú dị bẩm.

Chỉ những ai có được loại thiên phú này, mới có thể vươn tới cấp tối cao SSS.

Lúc đó, vị hắc ám dẫn đường xuất hiện từ hư không đã khiến mọi người nhận ra: tinh thần lực, ngoài dùng để thanh lọc, còn có thể dùng để trực tiếp khống chế lính gác, giống như điều khiển con rối.

Nhờ phương thức này, sức chiến đấu của lính gác trên chiến trường tăng vọt. Dù có gãy tay cụt chân, họ vẫn có thể giống như vũ khí hình người, tiếp tục chiến đấu dưới sự thao túng, cho đến khi tử vong.

Mà những dẫn đường sở hữu năng lực như vậy, đã không còn là những kẻ yếu đuối chỉ biết dựa dẫm vào lính gác, ngược lại trở thành chỉ huy, lãnh đạo xông pha nơi tiền tuyến!

Sự thay đổi này trực tiếp đảo ngược địa vị giữa dẫn đường và lính gác – dẫn đường trở thành kẻ khống chế, còn lính gác trước mặt họ chỉ là những vũ khí hình người không hề có sức phản kháng, mặc cho dẫn đường thao túng.

Có lẽ chính ý chí đã ảnh hưởng đến hướng phân hóa, về sau gần như tất cả các dẫn đường phân hóa ra đều thuộc hệ khống chế.

Dẫn đường hệ tinh lọc ngày càng ít, đến giờ chỉ còn số lượng vô cùng hiếm hoi.

Những dẫn đường tinh lọc hiếm hoi đó đều được bảo vệ nghiêm ngặt ở trung tâm Bạch Tháp, rất hiếm khi nhìn thấy dẫn đường tinh lọc lang bạt bên ngoài.

Kouyou nói xong, thuận miệng hỏi điều mình thắc mắc: “Nói mới nhớ, nghe nói cô là dẫn đường hệ tinh lọc, tôi thật sự khá bất ngờ đấy, sao cô không đi trung tâm Bạch Tháp?”

Lạc Già thành thật đáp: “…… Không đi được.”

Phía Nam Bạch Tháp không biết vì sao lại bị khu ô nhiễm bao vây chặt, một “gà con” mới xuyên không như cô muốn đi đâu cũng không có năng lực, chẳng còn lựa chọn nào khác……

“À, cũng đúng, hiểu rồi.” Kouyou ý thức được vấn đề, nhưng cũng không lo lắng, ngược lại còn rất ủng hộ chuyện cô sau này về trung tâm Bạch Tháp.

“Không sao đâu, đám người trung tâm Bạch Tháp ấy, một khi biết nơi này có dẫn đường tinh lọc cấp cao, chắc chắn sẽ tìm mọi cách tới đón cô.”

“Điều cô cần làm bây giờ là tranh thủ thời gian ở đây nâng cao cấp bậc, sau này đến trung tâm Bạch Tháp, tìm một lính gác ưu tú để kết hợp là được rồi.”

Cô nghiêm túc nhấn mạnh: “Phải biết rằng, dẫn đường hệ tinh lọc cấp cao rất dễ dàng ghép đôi với lính gác ưu tú nhất, thậm chí có thể gả vào các gia tộc quyền quý.”

Lạc Già: “?”

Cô không ngờ nơi này cũng nghe thấy kiểu lý luận quen tai đến thế……

Có quá nhiều điểm đáng bàn và câu hỏi, nhất thời cũng không biết phải hỏi từ đâu.

Chẳng hạn như tại sao nơi này lại không phải nơi tốt cho dẫn đường tinh lọc, tại sao dẫn đường tinh lọc đều ở trung tâm Bạch Tháp, tại sao nhất định phải kết hợp với lính gác……

Tối qua, trưởng quan Bill cũng từng bày tỏ những ý tương tự……

Nhưng lính mới bước vào môi trường mới lúc nào chẳng có cả đống điều chưa rõ, cũng không cần vội, thích ứng một thời gian, rất nhiều vấn đề sẽ dần có đáp án.

Tuy nhiên, qua lời Kouyou, cô đã nhạy bén bắt được một tin tức cực kỳ quan trọng đối với những kẻ thích “hưởng ké” như mình:

Đối với Nam Bạch Tháp hiện tại mà nói, cô là dẫn đường hệ tinh lọc duy nhất.

Dù chỉ là “gà con” cấp C (rất cùi), nhưng đúng là duy nhất.

Lạc Già thầm nghĩ trong lòng, thế chẳng phải rất tốt sao?

Tuy cô phế, nhưng cô có tính không thể thay thế mà! Vậy thì tạm thời khỏi phải lo rồi!

Kouyou nhìn bộ dạng trầm tư của Lạc Già, tưởng cô đang lo lắng, bèn hỏi chuyện khác: “Tôi nghe nói, cô tỉnh lại ở khu ô nhiễm, trước đó hoàn toàn không nhớ gì, đến khi kiểm tra ở Bạch Tháp mới biết mình đã phân hóa thành dẫn đường hệ tinh lọc, đúng không?”

Lạc Già gật đầu.

Quả thật là như thế, cô không có ký ức của nguyên chủ, hoàn toàn không biết nguyên chủ vì sao lại xuất hiện ở khu ô nhiễm, đã xảy ra chuyện gì trước đó, cũng không hiểu vì sao lại phân hóa thành dẫn đường hệ tinh lọc.

Kouyou xoa đầu cô, an ủi: “Ừm, khu ô nhiễm tuy ảnh hưởng đến dẫn đường ít hơn lính gác, nhưng trong một số trường hợp đặc biệt, cũng có thể gây rối loạn tinh thần, thậm chí dẫn đến mất trí nhớ. Từ từ thôi, đừng lo.”

“Phân hóa thành dẫn đường hệ tinh lọc cũng không hẳn là chuyện xấu. Việc cô xuất hiện ở đây là tin tốt trời ban cho đám lính gác, chỉ là với bản thân cô thì sẽ hơi vất vả, nguy hiểm một chút. Chỉ cần bảo vệ tốt chính mình, sẽ không có vấn đề gì.”

Lạc Già gật đầu lơ mơ.

Không hiểu sao, hai ngày nay gặp ai cũng dặn cô phải bảo vệ tốt bản thân……

Dẫn đường hệ tinh lọc không phải tồn tại cực kỳ quý hiếm sao?

……

Tầng 70 mà họ hẹn gặp chính là khu làm việc của dẫn đường.

Mỗi dẫn đường tại tầng này đều có một phòng chuyên dụng của riêng mình, các phòng được đặt khá xa nhau, có lẽ vì lý do riêng tư.

Ngoài cửa còn có ghế dài cho người chờ sử dụng.

Kouyou dừng trước một căn phòng, ra hiệu cho Lạc Già áp đồng hồ ánh sáng trên cổ tay trái vào khóa cửa để mở.

“Đây là phòng chuyên dụng của cô. Tôi ở ngay phòng kế bên, sau này có vấn đề gì, nếu tôi không dẫn đội ra ngoài, cứ đến tìm tôi bất cứ lúc nào.”

Trong phòng dẫn đường sẽ phát ra âm thanh nền nhiễu trắng, nhằm bảo vệ và ổn định cảm xúc vốn nhạy cảm của nhóm lính gác.

Hơn nữa, để tránh lính gác bên ngoài nghe thấy, hiệu quả cách âm cực tốt, bên trong phòng làm gì cũng không bị ai biết.

Lạc Già hài lòng ngắm nghía “văn phòng” riêng của mình trong tương lai, ánh mắt lướt qua bàn làm việc rộng rãi, ghế dựa thoải mái, màn hình thông minh, thậm chí còn có phòng tắm vòi sen.

Mọi thứ đều rất bình thường, thậm chí có phần quá hoàn hảo.

Cho đến khi ánh mắt cô dừng lại trên chiếc giường kê sát tường – không biết dùng để trị liệu hay nghỉ ngơi.

…… Dù sao bệnh viện cũng có giường bệnh, nơi này là phòng trị liệu tinh thần giúp lính gác giải tỏa, có giường cũng bình thường thôi.

Tuy chiếc giường này trông hơi lớn, có vẻ quá mức thoải mái……

Nhưng tại sao trên tường cạnh đó lại có giá sắt, xích sắt, trên kệ còn treo roi điện, kim loại nhọn và mấy dụng cụ nhìn chẳng “trị liệu” chút nào……?!

Lạc Già rơi vào im lặng sâu sắc.

Nghĩ đến những lời dặn dò đầy ẩn ý của Bill, Mari, Kouyou mấy ngày nay, cuối cùng cô cũng chậm rãi nhận ra một vấn đề vô cùng nghiêm trọng, không thể bỏ qua:

…… Việc khai thông tinh thần, hay nói cách khác là thanh lọc, liệu có thật sự đứng đắn không vậy?!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play