Đám lao đinh ăn cơm xong, nghỉ ngơi chốc lát liền phải đi làm việc.
Giữa trưa bọn Mãn Bảo theo thói quen thấy buồn ngủ, nhưng lúc này gió lạnh gào thét, nơi này còn không có chỗ che đậy, cũng không thể ngủ trưa.
Vì thế ba đứa trẻ vừa thay nhau đánh ngáp xong đã bị Chu ngũ lang lần mò lau nước lạnh vào mặt, nháy mắt tỉnh táo.
Chu ngũ lang cười hỏi, “Chúng ta đi về nhé?”
“Không được,” Cuối cùng Mãn Bảo cũng nhớ tới chuyện chính, “Bọn ta còn chưa hỏi người xong đâu.”
Chu ngũ lang liền gãi gãi đầu nói: “Được rồi, vậy chúng ta ở lại đây cùng muội.”
“Ngũ ca, huynh đi múc nước về đun tiếp đi,” Mãn Bảo đề nghị: “Nấu nước xương dưới đáy lần nữa cũng ra chút vị đấy...”
Chu ngũ lang sợ ngây người, vội vàng nói: “Mãn Bảo, ta không thể không phúc hậu như thế được, đã nấu một lần rồi.”
“Không phải bán canh, là đưa cho bọn họ uống miễn phí.” Mãn Bảo nói: “Cơm trưa này ăn xong rồi, vậy còn cơm tối thì sao, cũng không thể để cơm tối tam ca lại uống nước lạnh chứ. Dù sao muốn có một bát canh nóng thì phải đun, một phủ canh nóng cũng là đun, vậy huynh đun cho một phủ cho họ uống đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT