Mãn Bảo kê đơn thuốc, thấy Trịnh đại chưởng quầy đứng bên cạnh thì thuận tay đưa đơn thuốc cho ông xem, “Ngài xem thử xem?”
Trịnh đại chưởng quầy hơi xấu hổ, cho rằng Mãn Bảo bất mãn với việc ông đứng bên cạnh xem, nhưng đơn thuốc đưa tới trước mặt rồi, ông vẫn cầm lấy xem thử, gật đầu: “Rất tốt, rất tốt, nếu là tôi thì tôi cũng kê đơn thuốc như vậy, lượng dùng như vậy.”
Người bệnh và người nhà đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, tuy trông vị đại phu nhỏ này có vẻ rất chuyên nghiệp, nhưng tuổi vẫn rất nhỏ nha, còn là con gái nữa.
Trịnh đại chưởng quầy đưa đơn thuốc cho bọn họ, chờ bọn họ đi ra ngoài liền định tâm sự thân tình với Mãn Bảo một lát, sợ nàng vì chuyện vừa rồi mà lòng sinh khúc mắc, ai dè Mãn Bảo cũng đang chờ họ đi ra.
Bọn họ vừa đi, Mãn Bảo liền mở quyển vở ghi chép các ca bệnh vừa nãy ra cho Trịnh đại chưởng quầy xem, hào hứng nói: “Ngài tới đúng lúc lắm, đây là đơn thuốc tôi kê cho người khám bệnh sáng nay, ngài xem có chỗ nào cần chỉnh lại không?”
Trịnh đại chưởng quầy nuốt câu nói đã đến bên miệng lại, cẩn thận quan sát Mãn Bảo, xác nhận nàng hào hứng thật thì mới nhận lấy vở ghi ca bệnh, “Chu tiểu đại phu ở thành Ích Châu cũng thường đưa ghi chép ca bệnh của mình cho các đại phu khác xem ư?”
“Thế thì không có,” Mãn Bảo nói: “Kỷ đại phu nói, ca bệnh là sự riêng tư của người bệnh, không thể cho người ngoài xem, cho dù giờ tôi có đang học tập thì cũng phải tuân thủ điều này. Vậy nên tôi chỉ đưa cho Kỷ đại phu và lão Trịnh chưởng quầy xem, để nhờ bọn họ chỉ điểm cho tôi thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT