Mãn Bảo ngẫm nghĩ, chấp nhận lời xin lỗi của hắn, có điều mời đi uống rượu thì đừng có mà mơ.
Nàng tìm được một chỗ râm ở dưới chân tường Quốc Tử Giám, liền ra đứng đó tránh nắng.
Mấy học sinh vây xem cảm thấy đã hết chuyện hóng, liền thi nhau cáo từ với Phong Tông Bình, cuối cùng chỉ còn lại ba người.
Ba người cũng ra đứng tránh nắng dưới chân tường, Mãn Bảo ngẩng đầu, mắt to trừng mắt nhỏ với bọn họ, “Sao các huynh không đi?”
Phong Tông Bình cười nói: “Bọn ta cũng không có việc gì làm nên sẽ ở đây chờ với muội, trông tuổi muội cũng không lớn, vậy chẳng phải sư đệ muội sẽ nhỏ hơn sao? Đủ mười bốn tuổi chưa?”
Phong Tông Bình nhìn Mãn Bảo với ánh mắt nghi ngờ, trông nàng cũng chỉ mười hai mười ba tuổi, vậy chẳng phải sư đệ sẽ càng nhỏ tuổi hơn?
Mãn Bảo biết quy định của Lục Học chỉ nhận học sinh từ 14 đến 21 tuổi, nhưng mà, “Bọn họ tới đây học theo ý chỉ hoàng đế.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT