Mãn Bảo cầm bát vét sạch hạt cơm cuối cùng, xoa bụng nhỏ của mình nói: “Mẫu thân, con no rồi.”
Tiền thị ăn gì cũng chậm, giơ tay xoa cái bụng đột nhiên nhô ra của bé, cười nói: “Đi chơi đi.”
Mãn Bảo lúc này mới rảnh quan tâm tới khoản tiền của bọn họ, “Mẹ, tiền chúng con bán rau má và củ mài đâu ạ?”
Tiền thị nói: “Đại ca con cầm đi mua bông và vải dệt cho con rồi.”
Mãn Bảo ngẩn ngơ.
Đám Chu ngũ lang ngẩng đầu lên, hắn cắn chiếc đũa, rưng rưng nước mắt nhìn Mãn Bảo, hy vọng bé có thể cố gắng lý luận với mẫu thân vì lợi ích của bọn họ.
Nhưng chuyện này là không có khả năng, Mãn Bảo còn chưa chải chuốt được rõ ràng quan hệ trong đó, gãi gãi đầu hỏi, “Vì sao lại phải mua bông và vải dệt cho con ạ?”
“Quần áo con ngắn, lại vào trường học, giờ cũng sắp vào đông rồi, kiểu gì cũng phải làm một bộ quần áo mới. Nếu không phải không đủ tiền, ta còn muốn làm thêm một bộ nữa cho con mặc thay đổi đấy.”
Nhưng Mãn Bảo cũng không ngốc, bé đếm ngón tay tính tiền kiếm được từ củ mài và rau má, nói: “Có tận 1200 văn mà, đều tiêu hết rồi ạ?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play