Dương huyện lệnh giao lại chính vụ cho Lưu huyện úy và Trương chủ bộ tạm thời tiếp quản, còn mình thì mang theo người và một đống đồ trở về kinh thành thành thân.
Còn tùy tùng của Đường huyện lệnh thì mang thư và khẩu cung về thành Ích Châu.
Đường huyện lệnh xem qua rồi nói: “Đúng là vấn đề không nhỏ, có điều ta nhớ gần đây huyện La Giang không phát sinh án lớn nào, đây là bản án cũ? Sao ngươi chỉ cầm mỗi khẩu cung, sao không mang cả bản sao hộ tịch của Chu Kim Chu Ngân và tư liệu khác về vụ án về?”
“Lão gia, hình như Dương thiếu gia muốn tự tra án này.”
Đường huyện lệnh chậc một tiếng, nói: “Vẫn kiêu ngạo như thế, rõ ràng để ta làm thì nhanh hơn hắn nhiều, nhưng cứ thích tự thân vận động cơ. Cứ như ta này, ta không am hiểu dân sinh thì ta sẽ nghe hắn, hắn nói an trí lưu dân thì ta an trí lưu dân, hắn kiến nghị ta mở buổi chữa bệnh từ thiện thì ta mở chữa bệnh từ thiện, làm việc gì cũng cần khả năng phù hợp, hắn không hợp với tra án.”
Tùy tùng không đáp, thầm nghĩ trong lòng: Cũng không biết ai năm ngoái cứ thỉnh thoảng lại phái người gửi thư cãi nhau đến huyện La Giang, làm phu nhân tức giận đến nỗi đập vỡ hai bộ ly.
Tuy Đường huyện lệnh chê năng lực hình sự của Dương huyện lệnh nhưng cũng không nhúng tay vào việc tay nữa, chỉ nhìn khẩu cung của Lại Đầu suy tư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play