Ngụy Đình thấy hình như bọn họ không muốn nói lý do lắm, bèn không hỏi vấn đề này nữa, mà hỏi: “Có cần bọn ta giáo huấn hắn giúp không?”
Bạch Thiện lắc đầu, “Thôi, bọn ta vừa mới đánh người, hơn nữa bây giờ hắn còn đang bị cấm túc, giờ cũng sắp đến kì thi cuối năm rồi, các ngươi còn đi đánh nhau, có khi làm Địch tiên sinh tức phát bệnh mất.”
“Các ngươi cũng quá rộng lượng rồi đó, đều là đánh nhau, dựa vào đâu mà các ngươi bị phạt quét đường phố, mà hắn chỉ bị cấm túc thôi chứ?”
Ba người đồng loạt ngẩng đầu nhìn bọn họ, không đáp lời.
Mãi cho đến hai ngày trước kì thi, Bạch Ngưng được thả ra, bọn Nguỵ Đình nghe tin chạy tới hóng hớt, nhìn thấy vết xanh vết tím còn sót lại trên mặt người ta thì mới hiểu ra là vì sao.
Bè lũ vốn đang định trùm bao tải đánh cho bọn Bạch Thiện hết giận lưỡng lự một chút, cuối cùng không có mặt mũi xuống tay với hắn, vì thế lui.
Bạch Ngưng không hề biết điều này, cấm túc nửa tháng, trong lòng hắn đang kìm nén một bụng lửa giận đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT