Lúc Bạch Dư được mời vào phòng bọn Bạch Thiện, Mãn Bảo đang châm cứu cho bọn họ.
Bọn họ nằm sấp trên giường, trong phòng có đốt than nên không quá lạnh, đầu bọn họ cắm châm, hai mắt nhắm nghiền, không nhìn thấy vết thương trên mặt nhưng trông dáng nằm thì có vẻ rất nghiêm trọng.
Chu tứ lang đi vào theo, nhanh nhảu nói: “Bạch đại nhân, ngài cũng thấy đấy, bọn Thiện Bảo bị thương thật, còn bị thương khá nặng, tuy bên ngoài không thấy gì nhưng bọn họ lại bị nội thương. Ngài xem, còn có cả máu bầm trong đầu, chỉ đành phải châm cứu để tan ứ.”
Bạch Thiện và Bạch nhị lang nhắm chặt mắt.
Chu tứ lang nói rất bài bản: “Hôm qua bọn họ vừa về đã kêu đau đầu, hoa mắt, còn nói đau lưng, hỏi kỹ thì hóa ra nhị công tử phủ ngài đá một phát vào lưng hắn, làm hắn suýt thì không đứng được, ngài có muốn xem thử vết thương trên lưng hắn không?”
Bạch Dư hoài nghi nhìn hai thiếu niên nằm trên giường không biết thực hư thế nào, đang định thuận tiện nhìn thử, Trang tiên sinh ngồi bên cạnh bỗng ho nhẹ một tiếng, đứng dậy chắp tay hành lễ, “Bạch đại nhân, hai đứa trẻ cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, có chuyện gì thì không bằng chúng ta ra ngoài sảnh rồi nói.”
Bạch Dư chưa từng gặp Trang tiên sinh, chần chừ hỏi: “Vị này là...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT