Bạch Ngưng đi đến trước mặt bọn họ, cau mày đánh giá Mãn Bảo, hắn không có quá nhiều ấn tượng với bé, chỉ biết bé rất không thục nữ, rõ ràng là một cô nương mà không chỉ đi học với nam giới mà còn không biết khiêm cung*, trước đó chơi nối thơ bé còn thể hiện sự sắc nhọn của mình.
* Khiêm cung: Cung kính nhún nhường.
Mãn Bảo cũng cau mày nhìn hắn, bởi vì hắn cao hơn bé nên bé còn phải ngẩng đầu, vì thế bé càng không vui.
Bé săm soi hắn từ trên xuống dưới một lượt, lục tìm trong trí nhớ, xác định bé chưa từng gặp hắn trước kia, càng miễn bàn đến chuyện đắc tội hắn, vì thế càng thấy tự tin hơn, ngẩng đầu nhỏ hỏi: “Bạch Ngưng, có phải hôm ta tới dự tiệc đông chí nhà ngươi, ngươi định hại ta đúng không?”
Khuôn mặt cau có của Bạch Ngưng chuyển sang ngơ ngác, hoàn toàn không ngờ bé sẽ hỏi thẳng một câu sốc như vậy.
Hắn sửng sốt một lát rồi quả quyết phủ nhận, “Không, ngươi đừng có ăn nói linh tinh bôi nhọ người khác.”
Nhưng ba người Mãn Bảo lại nhìn chăm chăm vào cái tai đang đỏ lên của hắn, ánh mắt sáng rõ, tựa như đang nói “Bọn ta nhìn thấu ngươi từ lâu rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT