Những trò như nối thơ này, Bạch Thiện và Mãn Bảo chưa bao giờ sợ, hai tên đọc sách từ nhỏ và có trí nhớ siêu phàm nghĩ thầm, nếu bọn họ không nối tiếp được thì khả năng cao đối phương cũng không tiếp được.
Trừ khi đối thủ thông minh hơn hoặc lớn hơn bọn họ rất nhiều.
Hai người cẩn thận săm soi Bạch Ngưng, cảm thấy hắn chẳng thuộc về trường hợp nào nên vô cùng yên tâm.
Mà Bạch Trực càng không e ngại, dù sao hắn cũng lớn hơn bọn Bạch Thiện 6 tuổi, lại mới có cơ hội đến kinh thành thi, tất nhiên số sách đã đọc không thể ít hơn bọn họ.
Cho nên hắn thuận lợi tiếp lời, “Tào Khê lão huynh nhất dữ ngữ, kim ngọc thanh lợi, nê khí thóa ủy.”
(* Lão huynh Tào Khê nói chuyện, lời vừa sắc bén vừa có vẻ khinh thường)
Mãn Bảo hơi suy tư rồi tiếp: “Uỷ khúc kiến đề huề, nhân tuần thành kiển bác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT