Đường huyện lệnh vẫn không tỏ vẻ gì: “Một dặm trăm hộ, một hộ có thể có bao nhiêu người? Nhiều thế hệ của ông ở đó, thế mà khéo thay, người trong trăm hộ ông còn không nhận rõ. Bản quan rất tò mò ông trúng chức lí trưởng kiểu gì đấy.”
Mồ hôi lạnh trên trán Mạc lí trưởng lập tức rơi xuống.
Đường huyện lệnh gõ mạnh kinh đường mộc xuống, phẫn nộ quát: “Quan dân cấu kết, bao che cho nhau, các người đang nhằm vào bản quan hay là đang muốn vào rừng làm cướp, phản lại Đại Tấn?”
Mạc lí trưởng và Tôn lí trưởng nghe vậy thì lập tức quỳ sát đất hô lên, “Đại nhân thứ tội, tôi tuyệt đối không có ý tạo phản.”
Mạc lí trưởng quay đầu nhìn Tôn lí trưởng, kêu lên: “Tôn lí trưởng, đến giờ mà ông vẫn còn muốn bao che tộc nhân à?”
Sắc mặt Tôn lí trưởng tức thì xanh mét, nhận thấy có một ánh mắt sắc bén dừng trên người ông thì không khỏi cắn răng, trên mặt lại không dám lộ ra mảy may, lập tức quỳ rạp trên đất thỉnh tội, “Đại nhân thứ tội, tiểu lão nhân có tội, người đang chịu hình ngoài đại đường kia tên là Uông Tam, là người của chúng tôi.”
Mặt Đường huyện lệnh vẫn không cảm xúc: “Nhưng hắn cũng đâu phải họ Tôn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play