Dưới tiền đề tham khảo hình mẫu Đường huyện lệnh, nhân vật dưới ngòi bút của Bạch Thiện đã dần hoàn thiện, Chu tứ lang nhìn tranh rồi liên tục gật đầu, sau đó thấy hơi choáng, bèn dừng lại rồi dùng miệng để bày tỏ sự kinh ngạc: “Đúng đúng đúng, chính là như thế, có điều đệ vẽ hơi đẹp rồi, trán hắn không cao như vậy đâu, cũng không rộng, hẹp hơn chút đi, đôi mắt này cũng hơi to...”
Bạch Thiện chậm rãi sửa lại, hai mắt Chu tứ lang càng lúc càng sáng, kêu lên: “Đúng rồi, chính là thằng nhóc này chặn xe.”
Mãn Bảo ngó đầu nhìn tỉ mỉ rồi nói: “Tứ ca, tên này có mỏ chuột tai khỉ đâu, rõ ràng trông tướng mạo cũng được mà.”
“Thế này mà được á? Trông rõ là xấu.”
Bạch Thiện nói đúng trọng tâm: “Tướng mạo bình thường, đúng là không xấu như lời Chu tứ ca nói.”
Đường huyện lệnh nói: “Người trông càng bình thường thì càng khó nhớ.”
Hắn nhìn Chu tứ lang bằng ánh mắt tán dương, cười nói: “Người bình thường gặp cướp, cho dù có nhìn thấy người chặn xe đầu tiên thì sau khi qua kiếp nạn cũng thường quên mất, thậm chí còn có người quên đối phương có tất cả bao nhiêu người, hay lúc ấy đã xảy ra chuyện gì, càng đừng nói nhớ rõ dáng vẻ của người ta, cậu đã làm tốt rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT