Kỷ đại phu đứng bên cạnh nghe thấy thế thì hơi ghen, “Giọng ta cũng khàn, sao không thấy con hiếu kính ta?”
Mãn Bảo khẽ chớp mắt, muốn nói không phải người là đại phu sao?
Nhưng thấy ông không quá vui thì Mãn Bảo liền đảo con ngươi nói: “Vốn định pha xong mới đưa sang cho người, nếu người muốn túi trà thì con bảo cháu gái con mang cho người một gói ạ.”
Kỷ đại phu nghe thế thì lại thấy vui, ra vẻ vuốt râu cười nói: “Được rồi, vậy bao giờ con pha xong thì đưa sang cho ta.”
Đường huyện lệnh nhìn ông một cái, cười cùng Mãn Bảo đi vào lều của bé uống trà.
Nói là dược trà thì đúng là dược trà thật, Đường huyện lệnh thoáng nhìn nước trà hơi nâu kia, khẽ nuốt nước bọt, chờ trà nguội bớt mới cố uống hết trong một hơi.
Uống xong thì nhíu mày chê bai: “Dược trà này thật sự có hiệu quả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play