Tiết độ sứ, thứ sử và Đường huyện lệnh mới nhậm chức vì để cho lưu dân đào vong bên ngoài có thể trở về đã phải vừa đấm vừa xoa các nhà, để họ nhổ ra không ít đồng ruộng an trí lưu dân.
Nhưng so với huyện La Giang thì số đồng ruộng bọn họ nhổ ra giống như sữa dê vắt kiệt vậy, ngươi phải tạm dừng hồi lâu sau đó dùng sức mà vắt thì mới có khả năng nặn ra được một giọt.
Mà chuyện Quý gia và Ứng gia kiện tụng lần này là một chuyện ngoài dự đoán, ngoài dự đoán đến nỗi Đường huyện lệnh mới vắt một cái đã vắt được một bát sữa dê to, không chỉ Đường huyện lệnh mà tiết độ sứ và thứ sự đều sợ đến ngây cả người.
Mấy ngày nay hai người đó vẫn yên tĩnh như gà, yên lặng chống đỡ áp lực đến từ khắp mọi nơi cho hắn.
Các nhà cầm ruộng, nhưng chỉ cầm thôi thì có tác dụng gì?
Không có người, trên tay ngươi có nhiều ruộng hơn nữa thì cũng không biến ra lương thực, biến ra bạc được.
Thỉnh thoảng Đường huyện lệnh xuống nông thôn khuyên khóa nông tang có nhìn thấy tá điền và người hầu của mấy đại gia tộc đó trồng trọt như nào, bởi vì người ít ruộng nhiều nên ngoài một số ruộng đồng màu mỡ cần chăm sóc kỹ lưỡng, các khoảnh ruộng khác toàn là đào một cái hố rồi ném hạt giống xuống, thậm chí đa số vẫn để hoang ở đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT