Bạch Thiện thở dài nói: “Ai ngờ đệ mới chạy khỏi đó không lâu đã nghe thấy tiếng ngựa hí, vừa quay đầu liền thấy ngựa của Quý Hạo chạy ào ra như thể phát điên, chạy về phía cánh rừng cách đó không xa. Sau đó đệ thấy Quý Hạo nảy lên hai cái, chắc là mất lực bám nên rơi từ trên ngựa xuống, nhưng một chân bị kẹt, đệ liền vô thức đuổi theo...”
Lại nói kỹ năng cưỡi ngựa của Quý Hạo khá tốt, nên lúc hắn ngã xuống không bị va chạm đầu hay cổ, nhưng lại bị kéo nửa thân người.
Bạch Thiện đuổi theo, Đại Cát đã dỡ xe ngựa, cưỡi ngựa đi bên cậu tất nhiên cũng đuổi theo, Bạch Thiện bảo hắn lên cứu người.
Con ngựa kéo Quý Hạo đi một đoạn rất xa, trong lúc đó đâm vào nhánh cây, sau đó Đại Cát lao lên, một dao chém rớt bàn đạp đang kẹt chân Quý Hạo, xuống ngựa cứu người, Bạch Thiện đuổi đến sớm hơn Ngụy Đình một chút, bởi vì đưa tay bịt miệng vết thương nên cả người cậu mới đầy máu.
Còn vì sao ngựa lại chạy đi, cái này chỉ có thể hỏi Ngụy Đình đi theo bên cạnh Quý Hạo.
Vì thế Đường huyện lệnh quay sang nhìn Ngụy Đình.
Ngụy Đình nói: “Vẫn bởi vì chuyện Xuân Phong Lâu nên hai bọn họ cãi nhau, trước đó đua ngựa Ứng Văn Hải thua, đã nói ai thua phải xuống ngựa xin lỗi, ai ngờ hắn lại quất một roi vào ngựa Quý Hạo, Quý Hạo không phòng bị nên mới bị ngã ngựa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play