Xe ngựa chạy dọc con đường thêm nửa khắc nữa là dừng, người hầu đang đánh ngựa lập tức hô lên: “Cứ vào luôn đi, mau!”
Mãn Bảo ngó đầu ra nhìn, lúc này mới biết mình đang dừng trên một triền núi thoai thoải, xung quanh toàn là cỏ, từng con ngựa tản mạn trên đó, mà cách đó không xa có một cái lều lớn có không ít người tụ tập.
Xe ngựa trực tiếp đi về phía cái lều đó, người vây quanh thấy lại có xe tới, lập tức tránh sang một bên.
Chu tứ lang mới dừng xe ngựa lại, dược đồng đã vội vã nhảy xuống xe, xoay người đón Mãn Bảo, “Mãn tiểu thư, nhanh nhanh...”
Hắn đã quen mấy chuyện cấp cứu như này, biết tranh thủ thời gian kiểu gì, nhưng Mãn Bảo và Chu tứ lang đều là lần đầu tiên, để sọt xuống mới nhảy xuống xe, bước nhanh vào lều trại dưới ánh nhìn chăm chú của đám người đang chờ.
Trong lều trại toàn tiếng khóc, không ngừng có người đi đi lại lại, Mãn Bảo vừa vọt vào đã ngửi thấy mùi máu nồng đậm, bé nhanh chóng nhìn vào trung tâm đám người, còn chưa kịp tiến lên, bên cạnh đã có một cánh tay giữ lấy bé, dược đồng không kéo đi được.
Mãn Bảo quay đầu nhìn lại, liền thấy Bạch Thiện cả người đầy máu nhìn bé.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play