“Đương nhiên không bình thường, nếu là ngươi thì ở trước mặt đạo tôn, ngoài cầu cho người nhà bình an thì ngươi còn cầu cái gì?”
Mãn Bảo ngẫm nghĩ, Đạo Hòa liền nói: “Cứ thuật lại những gì ngươi vừa cầu ấy.”
“À, ta cầu y thuật của ta tinh tiến, cầu ta học tập tiến bộ, còn cầu ta ngày càng xinh đẹp nữa.”
“Ngươi xem, các nàng chẳng bao giờ cầu cho chính mình, nhưng lại suốt ngày hỏi nhau, ngươi có bị mẹ chồng em dâu bắt nạt, sau đó cầu gia đình hòa thuận; còn có người bị trượng phu đánh, thế là cầu tính tình trượng phu tốt hơn, gia hòa vạn sự hưng; còn có người có con cháu bất hiếu, lại đi cầu đạo tôn cho con cháu hồi tâm chuyển ý...” Đạo Hòa nói: “Ta chỉ nghe các nàng cầu thôi cũng thấy mệt.”
Cậu đánh giá Mãn Bảo rồi nói: “Từ nhỏ ta đã quen biết ngươi, ngươi không chịu được uất ức, chủ kiến lại lớn, gả đến nhà mấy người đó, cho dù cuối cùng không phải lên núi cầu đạo tôn như các nàng, thì chỉ sợ không quá tốt, cho nên ngươi vẫn nên gả cho người quen đi, hai người sư đệ kia của ngươi suốt ngày bị ngươi bắt nạt, bọn họ cũng quen bị bắt nạt rồi.”
Mãn Bảo không vui, nói: “Ta không bắt nạt bọn họ, ta là người rất nói lý lẽ đấy, nếu ngươi thấy ta giáo huấn bọn họ thì chắc chắn là bọn họ vừa làm gì sai.”
Đạo Hòa chỉ lẳng lặng nhìn bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT