Trước kia con gái cũng từng đánh nhau, nhưng hình như lúc ấy bé chỉ đánh mỗi Bạch Thiện, hai người đánh nhau thì nhiều nhất cũng chỉ ôm nhau cùng lăn trên đất, ngươi đánh ta một cái, ta cắn ngươi một miếng, bà đều mặc kệ, coi như là mâu thuẫn trẻ con thôi.
Nhưng lần đánh nhau này không chỉ quy mô lớn mà còn rất kịch liệt, đã ném đá còn lăn xuống nước, không cẩn thận cái là sẽ chết người, cho nên Tiền thị vô cùng tức giận.
Cũng bởi vì chuyện này nên sau khi suy nghĩ Tiền thị đã nói với lão Chu: “Ông còn muốn giữ nàng ở lại nhà đấy, với bản lĩnh và lá gan bây giờ của nàng, bây giờ trong nhà ai còn có thể quản được nàng? Tôi thấy cho nàng đi ra ngoài học với Trang tiên sinh rất tốt, vừa học được nhiều mà cũng có người quản lý được nàng.”
Lão Chu còn có thể làm gì đây?
Ông chỉ có thể ngầm đồng ý, thầm kéo dài kỳ hạn Mãn Bảo đi du học dài hơn một chút.
Chạng vạng hôm đó, lúc mặt trời bắt đầu ngả về tây, lão Chu bảo tiểu Tiền thị cho con gà luộc lên mâm, lại lấy một con cá cho vào rổ.
Sau đó lấy thêm ít hương nến tiền giấy rồi kéo Mãn Bảo ra trước mộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT