Lão Trịnh chưởng quầy và Kỷ đại phu thấy hơi xấu hổ khi đối mặt với hai thầy trò Mãn Bảo, cho dù lúc nãy trước mặt Đường huyện lệnh Mãn Bảo đã nói đỡ cho bọn họ.
Phái người theo dõi, nếu không bị phát hiện thì khi lấy được tin tức đương nhiên có thể mừng thầm; nhưng nếu bị phát hiện thì ai xấu hổ người đó biết.
Dù sao Mãn Bảo cũng không thấy xấu hổ, vừa thấy hai bọn họ liền toét miệng cười chào hỏi, sau đó nói: “Lão Trịnh chưởng quầy, Kỷ đại phu, tiên sinh con muốn mời hai người đi ăn ạ.”
Lão Trịnh chưởng quầy lập tức nói: “Không dám, không dám, hẳn là chúng ta mời mới đúng.”
Lời vừa thốt ra, vẻ xấu hổ trên mặt lão Trịnh chưởng quầy cũng biến mất, cuối cùng ông cũng tìm lại được cảm giác làm chưởng quầy, cười tủm tỉm mời Trang tiên sinh: “Trang tiên sinh, chúng ta đến Cam Hương Lâu ăn được không?”
Trang tiên sinh gật đầu, cùng bọn họ đến Cam Hương Lâu.
Thấy Trang tiên sinh đồng ý đến tửu lầu, thậm chí còn đồng ý cho bọn họ mời khách, lão Trịnh chưởng quầy liền thở phào nhẹ nhõm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT