Trang tiên sinh lại rất bình tĩnh, uống một ngụm trà rồi mới nói: “Yên tâm đi, mấy người này rất láu cá, không dám làm gì quá mức với các nhà đã sống nhiều thế hệ ở đây đâu; cũng không dám quá mức với những người thuê tráng niên...”
Trang tiên sinh nói không sai, lúc thị vệ đi vào nhà sát vách tra xét có xem thử hộ tịch, biết đây là nhà đã ở đây lâu rồi.
Tuy khi tra xét cũng làm vỡ vài thứ, tiện tay thó một số đồ, nhưng đúng là không dám làm quá.
Mà mấy người hàng xóm cũng mang ý bỏ tiền tiêu tai, nhẫn nhịn một chút là tiễn được người đi rồi.
Bọn Mãn Bảo ghé sát vào tường nghe động tĩnh, sau khi biết bọn họ đi thì lập tức dựng thang trèo lên tường hỏi hàng xóm: “Nhà chú có ổn không?”
Hàng xóm hoảng sợ, sau khi nhận ra là tiểu nương ở nhà bên mới thở phào nhẹ nhõm, than thở: “Làm vỡ mấy cái bát cái đĩa nhà ta, còn lấy hai túi tiền, cũng may không nhiều lắm, coi như bỏ tiền tiêu tai vậy, nhà cháu thì sao?”
Mãn Bảo không ngờ điều tiên sinh nói là thật, bé bĩu môi nói: “Bọn họ làm vỡ mấy thứ nhà cháu, sai lại bình thường đều như vậy ạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play