Mãn Bảo có thể làm sao bây giờ đây, bé chỉ có thể đồng tình nhìn ngũ ca, sau đó vỗ mông đứng dậy, nói: “Ngũ ca, huynh nên chuẩn bị ra ngoài bán gừng.”
Chu ngũ lang liền đứng dậy, “Mãn Bảo, cha và mẹ đều nói năm sau trồng ít gừng đi, năm ngoái bởi vì số gừng của nông trang nhỏ các muội mà nhà chúng ta không bán hết được gừng, nếu không phải chúng ta tìm được khách mua hàng ở huyện kế bên, phỏng chừng gừng trong nhà càng không dễ bán.”
Mãn Bảo không thèm để ý nói: “Vậy không phải là có gừng già rồi sao? Đào về nhà hong khô, chế thành gừng khô rồi bán cho hiệu thuốc, cũng rất được giá, nếu không bán hết gừng tươi thì cứ để thêm một năm.”
Bây giờ bé học y thuật, biết gừng khô có rất nhiều tác dụng, mà không có nhiều người biết được điều này, cho nên tràn đầy tự tin nói với Chu ngũ lang: “Huynh cứ trồng, chắc chắn là sẽ bán được.”
Chu ngũ lang nghe thế thì lên tinh thần, nói: “Ta cũng có đất, cha chê khoảnh đất của ta xa, còn là đất cát, cho nên không muốn trồng trên đó, ta muốn trồng gừng lên đây.”
“Liệu có bị trộm không ạ?”
Chu ngũ lang nghe thế thì cũng do dự, mấy thứ đắt nếu mà trồng quá xa, bị trộm sạch cũng không biết, cho nên mấy thứ như gừng tươi, củ mài bọn họ đều không trồng quá xa, chỉ trồng ngay gần cửa thôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play